HoaLacManThien
"Tôi sẽ khuyến khích các khán giả yêu thích nhân vật của tôi (Tom) xem phim một lần nữa và để ý xem thật ra Tom ích kỷ thế nào. Anh ta tự phát triển trong đầu sự ám ảnh về một cô gái cùng anh ta thực hiện tất cả những ảo tượng này. Anh ta không quan tâm đến nhiều thứ khác đang diễn ra trong cuộc đời mình.
Rất nhiều chàng trai và cô gái nghĩ rằng cuộc sống của họ sẽ có ý nghĩa nếu họ tìm thấy một người yêu mình, người sẽ coi họ là điều duy nhất quan trọng trong đời. Suy nghĩ đó không tốt. Đó là tình yêu theo ý của một người, chứ không phải tìm một người thực sự".
Joseph Gordon-Levitt nói về Tom trong 500 Days of Summer.
Trước đây mình luôn cho rằng Summer là người khó hiểu khó nắm bắt và cô là nguyên nhân dẫn đến đôi trẻ tan vỡ. Nhưng đây là một góc nhìn khác biệt.
Nguồn: The Best Movie Lines
_Little Fairy_
Công bằng mà nói thì bài viết trên thuần túy là ngược sóng và xét lại.
Nó cực đoan ko kém lối giải thích trước đây, chẳng qua ko tội bé Summer như thường thấy mà quay sang kết tội Tom, bỏ qua việc nhìn nhận dưới góc nhìn đa chiều và khách quan, công bằng cho cả 2 hơn.

Tom là kiểu zai đụt điển hình.

Bình thường thì bất lực trong chuyện tình cảm, rụt rè, e ngại, ko biết thể hiện cảm xúc và đối xử ra sao cho phù hợp với phụ nữ. Khi có 1 cô gái tiến đến và đưa tay ra, chủ động quan tâm và tạo dựng 1 mqh thì Tom chuyển từ bị động sang manh động

Bởi ko có kinh nghiệm nên anh ta bắt đầu lý tưởng hóa và năng nổ quá mức. Anh ta tăng chi phí đầu tư cho mqh, từ tình cảm, vật chất và thời gian vượt quá mức độ tình cảm mà cả 2 đang có sau đó nghĩ rằng mình đã cho đi nhiều đến vậy thì kết quả hẳn phải tốt đẹp, và nó sẽ phải tốt đẹp bởi anh ta tin là vậy.

Tự mình đưa ra các cam kết về mqh và mặc nhiên coi việc người kia cũng đồng thuận với các cam kết đó, khi mqh ko đi theo hướng "tốt đẹp" mà anh ta dự tính thì bắt đầu nổi khùng, mất kiểm soát và đòi hỏi 1 cách vô lý.

Thực ra gái nào chủ động đến bắt chuyện và đối xử tốt với Tom như Summer thì Tom cũng đổ gục y hệt vậy.

Và nói cho chính xác thi Tom ko yêu Summer từ bên trong & ko yêu Summer bằng xương bằng thịt. Anh ta yêu cái cách cô ta yêu anh, yêu cách cô ta xuất hiện và chủ động, ở cạnh và tạo cho anh ta cảm xúc "yêu đương".
Bởi vậy khi Summer bắt đầu khác lạ, nếu tình yêu đến từ bên trong của Tom, anh ta sẽ tìm kiếm và thể hiện tình yêu này với người mình yêu, đó là tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra, có cách nào giải quyết ko, tái khẳng định tình yêu và yêu ngay cả khi người kia bắt đầu thay đổi.

Nhưng vì tình yêu của Tom là dựa trên hành vi của Summer, nó đến từ bên ngoài. Và khi Summer ko tiếp tục những hành vi ngọt ngào như vậy nữa -> tình yêu của Tom cũng biến mất, giống như khi ngắt nguồn thì dòng điện cảm ứng trong ống dây cũng biến mất. Và cuộc sống của Tom quay lại thời điểm ban đầu, thậm chí còn tệ hơn nên anh ta nổi khùng lên, dằn vặt, đòi hỏi, muốn có câu trả lời như 1 con nghiện bị cắt thuốc.

Còn con bé Summer thì cũng dị ko kém. Về cái này thì quá nhiều bài viết đã nói rồi.
______________
Nếu nhìn nhận Tom theo hướng ích kỉ và hơi áp đặt khi tự đưa ra các cam kết dài hại và hướng mqh đến 1 khuôn mẫu "hạnh phúc" & "gắn bỏ" kiểu truyền thống mà ko để ý đến mong muốn "yêu ko gắn bó & trách nhiệm" của Summer thì ngược lại, cũng phải nhìn nhận việc Summer cố tình định hình và khuôn mẫu hóa mối quan hệ ngay từ đầu rằng quen chỉ để quen, yêu chỉ để yêu và ko xác định lâu dài, ko hề có trách nhiệm với việc cả 2 ngày càng gắn bó và tình cảm lớn dần, lờ đi và bỏ rơi mong muốn gắn bó lâu dài của Tom.

Về bản chất, hành vi của Summer ko khác gì lừa tình khi bước vào và làm Tom yêu mình tha thiết sau đó bỏ đi mà ko cảm thấy có chút ăn năn, cắn rứt chỉ bởi "tôi đã nói rõ là ko có gì gắn bó ngay từ đầu". Nếu đảo ngược lại câu chuyện, 1 tay chơi đến trước mặt cô bé mới lớn và tán tỉnh, sau đó bảo chúng ta làm tình nhân, sau đó làm cô bé yêu hắn tha thiết rồi lại đột nhiên biến mất thì những ai ở đây ủng hộ rằng hắn hoàn toàn đúng đắn và ko có lỗi gì vì đã nói rõ ngay từ đầu? Don Juan cũng vậy mà... sao lại lên án?
Tình cảm ko phải thứ rạch ròi như lý trí, ko phải cam kết ban đầu là nghiễm nhiên ko để ý đến hậu quả sau này vì mqh là 1 hành trình và tình cảm là thứ luôn tiếp diễn.
Con người ko phải gỗ đá, một cô vợ/ chồng hờ thuê về qua mắt gia đình thôi đến khi thanh lý hợp đồng còn có chút ko đành lòng nữa là có tình cảm thật sự.
Đột nhiên rời bỏ 1 người yêu mình tha thiết khi người đó đòi hỏi 1 sự cam kết mật thiết hơn mà ko có chút lăn tăn hay ko đành lòng chỉ bởi đã giao kèo từ trước thì có những người bị Thái Nhân Cách thôi.
______________
Tóm lại 2 đứa đều có vấn đề, và như lời giới thiệu ở đầu phim:
- THIS IS NOT A LOVR STORY, THIS IS A STORY ABOUT LOVE
Trong câu chuyện này, cả 2 người ko hề nhìn vào nhau & yêu nhau 1 cách chân thật. Họ mải nhìn vào bản thân, đánh vật với những ảo tưởng tình yêu và khuôn mẫu của riêng mình.
Với Tom thì đó là việc cảm xúc ko đến từ bên trong, thay vì đó anh ta cố gắng tìm kiếm nó ở bên ngoài. Phó mặc hết cảm xúc gọi là "tình yêu" vào 1 đối tượng hữu hình sau đó cố chiếm hữu để có được thứ tình yêu ( của người đó) nhằm thay đổi thực trạng chán chường của bản thân, còn với Summer thì đó là né tránh gắn bó, quen ai đó để được hưởng cảm giác của tình yêu nhưng rời bỏ đi khi bắt đầu phải cam kết và cho đi và chịu trách nhiệm như 1 tình yêu thực sự.
Ở cuối phim, cả 2 có vẻ đã giải quyết đc phần nào vấn đề. Khi Summer gặp Tom ở công viên và nói rằng đã quyết định cam kết, gắn bó với 1 người lạ mặt vừa gặp -> điều khác hẳn với cô ta trước đó.
Còn Tom thì bỏ qua sự nhút nhát, e dè và sợ tổn thương để bắt đầu chủ động làm quen Autumn, hành động bằng cảm xúc thôi thúc từ bên trong ( thay vì phụ thuộc vào cảm xúc bên ngoài mà người khác tạo ra cho anh ta).